Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

[Thơ sáng tác] Mười hai...(Bỗng dưng...)


Bỗng dưng thấy mình lớn hơn một chút
Mười hai ơi sao quá đỗi nghi ngờ
Mới ngày nào còn dỗi hờn, nghịch ngợm
Có đứa buồn, có đứa mộng mơ

Bỗng dưng thấy mình chăm hơn một chút
Mười hai vùi đầu vào sách vở lo toan
Ta dậy sớm, chạy đua cùng thời gian
Mệt thật đấy, nhưng niềm vui ngập tràn

Bỗng dưng thấy dáng ai trên sân trường
Bên ghế đá, lặng lẽ ngắm hoa rơi
Trang lưu bút trên tay, vết mực còn nóng
Vài dòng nguệch ngoạc cho khoảnh khắc 12!

Bỗng dưng thấy lớp mình dễ thương thế!
Nghêu ngao hát tiết sinh hoạt đầu giờ
Trêu nhau suốt, ha hả cười sảng khoái
Rồi cùng quyết tâm học vì ngày mai...

Mười hai rồi, ôi bỗng dưng...muốn khóc ^^
Bởi một thời kỉ niệm sắp qua đi
Bạn bè ơi biết nói điều gì?
Để "bay" nhớ về "tau" mãi mãi...

Nhanh lên chứ giữa mùa thu đến lớp
Mỗi nét chữ hồng là ước mơ ta gieo
Gửi những niềm tin vào chân trời rộng mở
Mười hai bắt đầu thuyền mơ ước buông neo!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét