Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Hè về (Repost from Zingme 05/05/2010)

Tôi yêu căn phòng nhỏ của tôi bởi căn phòng đó có một chiếc cửa sổ nhỏ đặt ngay trước bàn học. Qua những song cửa sổ mộc mạc, không hiểu sao lại có nhiều điều kì diệu tới vậy, tôi luôn tìm ra được những điều mới mẻ trong đó... Rồi hôm nay cũng vậy, qua cửa sổ, tôi giật mình nhận ra, cây phượng đã nở hoa, những chùm hoa đỏ chói nhưng không làm sáng rực cả bầu trời như thường - cũng phải thôi, hoa đầu mùa mà...
Lòng tôi chợt nao nao, một niềm vui nho nhỏ len lỏi trong tim... hè tới rồi ư? Nhanh quá! "



Chiều nay tôi đi học, tiếng ve kêu râm ran chan hòa cùng những tia nắng chói chang và ánh sáng rực rỡ. Vậy là mùa hè đã tới thật rồi. Ve đã kêu lên những bài ca về tình bạn ngọt ngào, về tình yêu tuổi học trò tinh nghịch, dễ thương và trong sáng...Hè, hè về!

"Vẫn biết ra còn nợ mùa hạ một thứ gì đó mà ta bỏ quên và ngại ngùng khi về trường cũ. Nhớ nôn nao nét phấn thầy cô, nhớ lắm những buổi học xưa giữa trưa hè oi ả...Những gương mặt thân quen của lớp 7B đầy kỷ niệm. Hộc bàn ơi, không còn những lúc ăn quà trong giờ học...Này ghế đá thôi chuyện trò, chờ nhau...Tất cả sẽ đi vào kí ức tuổi học trò mà ta không bao giờ quên..."



Một ngày dài...chợt lật lại những trang lưu bút thời xa xưa...bắt gặp những dòng tâm sự thân quen ấy... Người bạn thân yêu nhất giờ không học cùng lớp, cùng trường...không còn thường xuyên được nói chuyện, tâm sự với nhau nữa...Tự hỏi mình: Tình cảm liệu có phai nhạt đi không?
Đọc những trang lưu bút chứa chan cảm xúc và tình cảm của người bạn thân nhất của mình, tự nhiên sao thấy nhớ nó quá. Đã có những lúc giận nhau, khóc lóc, nhưng chính những điều đó chứng minh tình cảm bạn bè thân thiết của hai đứa dành cho nhau vẫn không phai nhạt...Nhớ mi lắm...Hè về...

"Tôi yêu căn phòng nhỏ của tôi bởi căn phòng đó có một chiếc cửa sổ nhỏ đặt ngay trước bàn học. Qua những song cửa sổ mộc mạc, không hiểu sao lại có nhiều điều kì diệu tới vậy, toi luôn tìm ra được những điều mới mẻ trong đó. ...Rồi hôm nay cũng vậy, qua cửa sổ, tôi giật mình nhận ra, cây phượng đã nở hoa, những chùm hoa đỏ chói nhưng không đủ làm sáng rực cả bầu trời như thường - cũng phải thôi, hoa đầu mùa mà...

Lòng tôi chợt nao nao, một niềm vui nho nhỏ len lỏi trongtim...hè tới rồi ư? Nhanh quá ! "
Chiều nay tôi đi học, tiếng ve kêu râm ran chan hoà cùng những tia nắng chói chang và ánh sáng rực rỡ. Vậy là mùa hè đã tới thật rồi. Ve đã kêu lên những bài ca về tình bạn ngọt ngào, về tình yêu tuổi học trò tinh nghịch, dễ thương và trong sáng...Hè, hè về!
"Vẫn biết ta còn nợ mùa hạ một thứ gì đó mà ta bỏ quên và ngại ngùng khj về trường cũ. Nhớ nôn nao nét phấn thầy cô, nhớ lắm những buổi học xưa giữa trưa hè oi ả...Những gương mặt thân quen của lớp 7B đầy kỉ niệm. Hộc bàn ơi, không còn những lúc ăn quà trong giờ học...Này ghế đá thôi chuyện trò, chờ nhau...Tất cả sẽ đi vào kí ức tuổi học trò mà ta không bao giờ quên..."
Một ngày dài ... chợt dở lại những trang lưu bút từ thời "xa xưa"...bắt gặp những dòng tâm sự thân quen ấy...Người bạn thân yêu nhất giờ không học cùng lớp, cùng trường...không còn thường xuyên được nói chuyện, tâm sự với nhau nữa...Tự hỏi mình: Tình cảm liệu có phai nhạt đi không? ...Từ những trang lưu bút chứa chan cảm xúc và tình cảm của người bạn thân nhất của mình, tự nhiên sao thấy nhớ nó quá...Đã có những lúc giận nhau, khóc lóc, nhưng chính những điều đó chứng minh tình cảm bạn bè thân thiết của hai đứa dành cho nhau vẫn không phai nhạt... Nhớ mi lắm...Hè về...


Bài viết: Hè về...

Nguồn Zing Blog

"Tôi yêu căn phòng nhỏ của tôi bởi căn phòng đó có một chiếc cửa sổ nhỏ đặt ngay trước bàn học. Qua những song cửa sổ mộc mạc, không hiểu sao lại có nhiều điều kì diệu tới vậy, toi luôn tìm ra được những điều mới mẻ trong đó. ...Rồi hôm nay cũng vậy, qua cửa sổ, tôi giật mình nhận ra, cây phượng đã nở hoa, những chùm hoa đỏ chói nhưng không đủ làm sáng rực cả bầu trời như thường - cũng phải thôi, hoa đầu mùa mà...

Lòng tôi chợt nao nao, một niềm vui nho nhỏ len lỏi trongtim...hè tới rồi ư? Nhanh quá ! "
Chiều nay tôi đi học, tiếng ve kêu râm ran chan hoà cùng những tia nắng chói chang và ánh sáng rực rỡ. Vậy là mùa hè đã tới thật rồi. Ve đã kêu lên những bài ca về tình bạn ngọt ngào, về tình yêu tuổi học trò tinh nghịch, dễ thương và trong sáng...Hè, hè về!
"Vẫn biết ta còn nợ mùa hạ một thứ gì đó mà ta bỏ quên và ngại ngùng khj về trường cũ. Nhớ nôn nao nét phấn thầy cô, nhớ lắm những buổi học xưa giữa trưa hè oi ả...Những gương mặt thân quen của lớp 7B đầy kỉ niệm. Hộc bàn ơi, không còn những lúc ăn quà trong giờ học...Này ghế đá thôi chuyện trò, chờ nhau...Tất cả sẽ đi vào kí ức tuổi học trò mà ta không bao giờ quên..."
Một ngày dài ... chợt dở lại những trang lưu bút từ thời "xa xưa"...bắt gặp những dòng tâm sự thân quen ấy...Người bạn thân yêu nhất giờ không học cùng lớp, cùng trường...không còn thường xuyên được nói chuyện, tâm sự với nhau nữa...Tự hỏi mình: Tình cảm liệu có phai nhạt đi không? ...Từ những trang lưu bút chứa chan cảm xúc và tình cảm của người bạn thân nhất của mình, tự nhiên sao thấy nhớ nó quá...Đã có những lúc giận nhau, khóc lóc, nhưng chính những điều đó chứng minh tình cảm bạn bè thân thiết của hai đứa dành cho nhau vẫn không phai nhạt... Nhớ mi lắm...Hè về...


Bài viết: Hè về...

Nguồn Zing Blog

"Tôi yêu căn phòng nhỏ của tôi bởi căn phòng đó có một chiếc cửa sổ nhỏ đặt ngay trước bàn học. Qua những song cửa sổ mộc mạc, không hiểu sao lại có nhiều điều kì diệu tới vậy, toi luôn tìm ra được những điều mới mẻ trong đó. ...Rồi hôm nay cũng vậy, qua cửa sổ, tôi giật mình nhận ra, cây phượng đã nở hoa, những chùm hoa đỏ chói nhưng không đủ làm sáng rực cả bầu trời như thường - cũng phải thôi, hoa đầu mùa mà...

Lòng tôi chợt nao nao, một niềm vui nho nhỏ len lỏi trongtim...hè tới rồi ư? Nhanh quá ! "
Chiều nay tôi đi học, tiếng ve kêu râm ran chan hoà cùng những tia nắng chói chang và ánh sáng rực rỡ. Vậy là mùa hè đã tới thật rồi. Ve đã kêu lên những bài ca về tình bạn ngọt ngào, về tình yêu tuổi học trò tinh nghịch, dễ thương và trong sáng...Hè, hè về!
"Vẫn biết ta còn nợ mùa hạ một thứ gì đó mà ta bỏ quên và ngại ngùng khj về trường cũ. Nhớ nôn nao nét phấn thầy cô, nhớ lắm những buổi học xưa giữa trưa hè oi ả...Những gương mặt thân quen của lớp 7B đầy kỉ niệm. Hộc bàn ơi, không còn những lúc ăn quà trong giờ học...Này ghế đá thôi chuyện trò, chờ nhau...Tất cả sẽ đi vào kí ức tuổi học trò mà ta không bao giờ quên..."
Một ngày dài ... chợt dở lại những trang lưu bút từ thời "xa xưa"...bắt gặp những dòng tâm sự thân quen ấy...Người bạn thân yêu nhất giờ không học cùng lớp, cùng trường...không còn thường xuyên được nói chuyện, tâm sự với nhau nữa...Tự hỏi mình: Tình cảm liệu có phai nhạt đi không? ...Từ những trang lưu bút chứa chan cảm xúc và tình cảm của người bạn thân nhất của mình, tự nhiên sao thấy nhớ nó quá...Đã có những lúc giận nhau, khóc lóc, nhưng chính những điều đó chứng minh tình cảm bạn bè thân thiết của hai đứa dành cho nhau vẫn không phai nhạt... Nhớ mi lắm...Hè về...


Bài viết: Hè về...

Nguồn Zing Blog

"Tôi yêu căn phòng nhỏ của tôi bởi căn phòng đó có một chiếc cửa sổ nhỏ đặt ngay trước bàn học. Qua những song cửa sổ mộc mạc, không hiểu sao lại có nhiều điều kì diệu tới vậy, toi luôn tìm ra được những điều mới mẻ trong đó. ...Rồi hôm nay cũng vậy, qua cửa sổ, tôi giật mình nhận ra, cây phượng đã nở hoa, những chùm hoa đỏ chói nhưng không đủ làm sáng rực cả bầu trời như thường - cũng phải thôi, hoa đầu mùa mà...

Lòng tôi chợt nao nao, một niềm vui nho nhỏ len lỏi trongtim...hè tới rồi ư? Nhanh quá ! "
Chiều nay tôi đi học, tiếng ve kêu râm ran chan hoà cùng những tia nắng chói chang và ánh sáng rực rỡ. Vậy là mùa hè đã tới thật rồi. Ve đã kêu lên những bài ca về tình bạn ngọt ngào, về tình yêu tuổi học trò tinh nghịch, dễ thương và trong sáng...Hè, hè về!
"Vẫn biết ta còn nợ mùa hạ một thứ gì đó mà ta bỏ quên và ngại ngùng khj về trường cũ. Nhớ nôn nao nét phấn thầy cô, nhớ lắm những buổi học xưa giữa trưa hè oi ả...Những gương mặt thân quen của lớp 7B đầy kỉ niệm. Hộc bàn ơi, không còn những lúc ăn quà trong giờ học...Này ghế đá thôi chuyện trò, chờ nhau...Tất cả sẽ đi vào kí ức tuổi học trò mà ta không bao giờ quên..."
Một ngày dài ... chợt dở lại những trang lưu bút từ thời "xa xưa"...bắt gặp những dòng tâm sự thân quen ấy...Người bạn thân yêu nhất giờ không học cùng lớp, cùng trường...không còn thường xuyên được nói chuyện, tâm sự với nhau nữa...Tự hỏi mình: Tình cảm liệu có phai nhạt đi không? ...Từ những trang lưu bút chứa chan cảm xúc và tình cảm của người bạn thân nhất của mình, tự nhiên sao thấy nhớ nó quá...Đã có những lúc giận nhau, khóc lóc, nhưng chính những điều đó chứng minh tình cảm bạn bè thân thiết của hai đứa dành cho nhau vẫn không phai nhạt... Nhớ mi lắm...Hè về...


Bài viết: Hè về...

Nguồn Zing Blog

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét